Blog Ongchonghaylam

MỘT VIÊN GẠCH NHỎ HÔM NAY – MỘT CÔNG TRÌNH VĨ ĐẠI NGÀY MAI

Tôi là một vận động viên nghiệp dư, từng chơi được nhiều môn thể thao từ  bóng bàn, cầu lông, tennis và bóng đá. Nhưng càng lớn tuổi, càng hiểu biết nhiều thì càng thấy bóng đá thực sự là môn thể thao vua. Không chỉ rèn luyện sức khỏe của bản thân, tốt cho gia đình mà còn tốt cho xã hội, đất nước. Bóng đá đã vượt ra ngoài khuôn khổ là một môn thể thao, nó đi xuyên biên giới và là mục tiêu số một để quảng bá hình ảnh, đất nước, con người của một quốc gia. Việt Nam là quốc gia cuồng nhiệt với bóng đá không thua bất kì nơi đâu trên thế giới. Nhưng loay hoay mãi vẫn đang trong quá trình thoát ly với “vùng trũng” của bóng đá thế giới. Đó thật sự là một nghịch lý. Nhiều chuyên gia và ông bầu có tâm huyết đều nhận định bóng đá Việt nam chưa phát triển được do “xây nhà từ nóc”. Tôi không dám lạm bàn về vấn đề vĩ mô như vậy. Trên quan điểm một người bố trẻ, tôi có suy nghĩ đơn giản hơn. Hãy bắt đầu xây một công trình vĩ đại từ một viên gạch nhỏ. Tôi có một nhóc con 8 tuổi. Tôi đã cùng con tập luyện bóng đá hàng ngày từ lúc cháu 5 tuổi. Mỗi sáng thứ bảy và Chủ nhật bất kể mưa gió, tôi đều đưa con đến lớp học bóng đá Cộng đồng, để con được học tập một cách bài bản. Mỗi tối thứ 2, tối thứ 5, tôi có hội bóng đá futsal sân cỏ nhân tạo, tôi đều dẫn con đi tập chung. Các trận thi đấu của đội tuyển Việt nam, tôi và con đều hào hứng ngồi xem trực tiếp trên truyền hình. Cháu có thể đọc vanh vách tên của các đàn anh Quang Hải, Đình Trọng, Công Phượng. Trước nhà tôi là khoảng sân nhỏ, hầu hết các tối rảnh cháu và các bạn cùng xóm đều chạy nhảy đá bóng tại đây. Không biết từ bao giờ, cháu đã đam mê với trái banh hơn tất cả mọi thứ. Cháu có thể đá banh mọi lúc, mọi nơi, đá không biết mệt và chỉ khi ba mẹ la rầy mới chịu ngừng chơi. Bên cạnh đó, tôi cũng tích cực cho bé sinh hoạt ngoài trời, chơi patin, thả diều, chạy xe đạp và tập bơi.  Cháu đã biết bơi từ lúc 6 tuổi. Cùng tuổi với cháu, các gia đình trẻ đang đau đầu với con em của họ, làm sao để các bé ngừng chơi điện thoại, ngừng chơi điện tử và đừng dán mắt vào màn hình tivi. Tôi cho rằng trong tất cả các em nhỏ đều chứa đựng một nguồn năng lượng dồi dào, đầy hứng khởi. Hãy xây dựng và hun đúc một tinh thần rèn luyện thể thao từ nhỏ cho bé. Hãy cùng bé đặt những bước chân đầu tiên trên hành trình chinh phục những thách thức trong thể thao. Năm nay tôi đã 40 tuổi, vẫn tham gia đá banh và dành giải vô địch bóng đá trong công ty có hơn 2000 nhân viên. Bố mẹ hãy cùng đi với con, cùng tập luyện với con. Đừng gởi con vào các trung tâm và quay đi với những bận rộn của cuộc sống. Tôi có nghe câu nói “Bạn sẽ đi nhanh nếu đi một mình, nhưng muốn đi được xa, hãy đi cùng với người khác.” Tôi sẽ cùng con trai mình, đi cùng nhau, tập luyện cùng nhau, đam mê cùng nhau. Và viên gạch ngày hôm nay, sẽ là nền móng cho công trình vĩ đại sau này. Chúc tất cả các bạn yêu mến thể thao nói chung và bóng đá nói riêng, hãy xây dựng một thế hệ trẻ đầy đam mê, ngày chúng ta thấy đội tuyển Việt Nam thi đấu ở Worldcup sẽ không còn xa.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *