Blog Ongchonghaylam

Sinh nhật 2 tuổi. Hạnh phúc giản đơn

Hạnh phúc giản đơn

Mình là đọc giả thường xuyên của mục tâm sự, mình luôn thấy chủ đề chính của mục tâm sự là đau khổ, bế tắc, ngoại tình. Mình cảm nhận được sự chân thật của các câu chuyện,
mong rằng các chủ topic sẽ vượt qua được hoàn cảnh. Thấy các bạn luôn gặp điều không may và dần mất đi niềm tin vào cuộc sống. Mình xin kể câu chuyện của mình, hi vọng rằng nó sẽ tiếp sức thêm cho các bạn, để thấy rằng cuộc sống muôn màu, khó đoán, và hạnh phúc thật giản đơn.

Mình năm nay 34 tuổi, vợ 30. Đã lập gia đình 4 năm. Có một bé trai 2 tuổi. Vợ chồng
mình và con sống cùng với ông bà ngoại. Mình ở rể cách quê mình 100km. Thời sinh viên mình trải qua đủ các thăng trầm, đúng với chất sinh viên xa nhà, vì học không đúng ngành, lại mê chơi, ăn nhậu, cứ học rồi nghỉ, rồi học lại. Phải mất hơn mười năm mình mới cầm được tấm bằng trong tay. Có rất nhiều lần bế tắc, không bạn bè, không người yêu, không  người thân, không nghề nghiệp, mình lạc lỏng, mất định hướng, chẳng hiểu mục đích sống của mình.

Tới năm thứ 9 xa nhà, mình gặp vợ sau này. Lúc đó mình tuy mang mác trưởng phòng kinh doanh, quản lý thêm 6,7 sales nhưng mình còn nợ 8 môn ở trường. Rồi phải trải qua kì thi tốt nghiệp 6 môn. Rất nhiều sinh viên phải thi tới 3,4 lần mới tốt nghiệp. Vợ mình lúc đó có nói, nếu anh không tốt nghiệp thì chia tay. Em không muốn quen với một người thiếu ý chí. Lúc đó mình như bừng tỉnh, tập trung toàn bộ thời gian để học tập và vượt qua hết tất cả các môn, tốt nghiệp đại học.

Rồi mình đứng trước quyết định quan trọng của cuộc đời. Tiếp tục cày cuốc ở Tp, thuê nhà, ăn uống bụi, lương tháng nào xào tháng đó hay là về quê làm lại từ đầu, sống cuộc sống nhẹ nhàng thanh thản. Vậy là 2 vợ chồng cuốn gói về quê, làm 1 đám cưới nho nhỏ, và sống chung với bố mẹ vợ mình. Từ nhỏ mình đã được nuông chiều, thích làm gì, mua gì cũng được mẹ mua cho, ăn ở bừa bộn, thiếu trật tự. Mẹ mình chẳng bao giờ tin mình sẽ trở thành người đàn ông tốt của gia đình, hay ở được với ai. Lúc đi ở rể, mẹ nói, con muốn ở rể được phải nhớ ba điều. Một là không được ăn nhậu bừa bãi, say xỉn ở nhà vợ.
Hai là không được ngoại tình. Ba là việc gì bố mẹ vợ yêu cầu, lập tức thực hiện ngay,
không hứa hẹn thời gian. Cứ làm được ba điều đó, thì con sống bao lâu cũng được.

Rồi mình cũng làm theo 3 điều mẹ dạy. Tuy tuần nào mình cũng nhậu 2,3 lần. Nhưng không bao giờ để cho say xỉn. Về trước 10h. Không đi tăng hai. Hôm nào lỡ xỉn thì về nhà đi thẳng lên phòng, đóng cửa ngủ luôn. Bố mẹ vợ yêu cầu việc gì, mình làm ngay. Tuy là mình hậu đậu, nhưng giờ cũng làm được đủ việc, điện, nước, sửa chữa trong nhà, mình có thể làm hết. Làm nhiều lần tự nhiên quen, và làm tốt. Rồi mình có con trai đầu lòng, những bỡ ngở của lần làm cha đầu tiên, những trách nhiệm mà người cha phải gánh vác, những chia sẻ việc chăm sóc con, mình đều học hỏi và làm được. Con mình được sống trong tình yêu thương của ông bà, cậu và bố mẹ, nên phát triển rất tốt, cân nặng và
chiều cao thiếu một tí so với chuẩn, nhưng rất hoạt bát năng động. Có thể theo vợ chồng mình đi khắp nơi, đi chơi, đi hội họp nhóm, đi du lịch, cháu có thể ăn đủ loại món ăn, cay đắng đều dùng được.  Đi chơi cũng mưa gió phong sương. Rồi một hai tháng cũng bệnh 1 lần, cảm, viêm họng, viêm phế quản. Lúc bệnh rất tội nghiệp, nằm rên như ông già vậy mà vừa hết bệnh thì thôi rồi. Chạy tới chạy lui liên tục, phá cái này phá cái kia, chỉ tới khi mệt nằm ngủ thì vợ chồng mình mới có giây phút thư giản.

Mình và vợ tình cảm ngày càng êm đềm. Thật khó mà xa nhau một ngày. Có giận hờn thì cũng vẫn ngủ chung. Nhiều lúc 2 vợ chồng chưa muốn làm hòa, nhưng vì ngủ quên, quay qua ôm nhau thế là hết giận. Cuộc sống kinh tế ngày càng khó khăn. Lương giảm, chi phí tăng. Những mơ ước về nhà cửa riêng, và một chiếc xe con cũ cũ thôi ngày càng xa vời. Vợ chồng lúc nào cũng nhắn nhủ nhau, không còn nợ nần, con cái khỏe mạnh, cả nhà yêu nhau, sống vậy là đủ rồi. Mình và vợ tâm niệm tương lai thật khó biết. Liệu hạnh phúc của vợ chồng mình sẽ được bao lâu nữa. Mình không biết. Vợ không biết.
Chỉ biết cố gắng cho hiện tại. Và mình gọi đó là Hạnh phúc giản đơn.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *