“Con không biết bú bình”. Mẹ khẳng định. 3 tháng tuổi, Mẹ bắt đầu cho con dặm thêm sữa, vì 4 tháng Mẹ sẽ đi làm lại. Muốn con làm quen với sữa công thức. Nhìn con cứ day day bình sữa, cả tiếng cũng chẳng được giọt nào. Mẹ lại xót ruột, thôi đút muỗng cho con cũng được. 4 tháng tuổi, gởi cô giữ trẻ, cô nói. “Để cô tập cho bé bú bình, bảo đảm”. Kết cục là “Bé không chịu bú, thôi cô đút muỗng cho bé luôn”.
Vậy là cứ tới giờ sữa, Mẹ từng muỗng, từng muỗng đút cho bé. Sữa vừa lạnh, vừa dễ đổ ra ngoài. Có lúc bé loay hoay, hất ly sữa, vậy là Mẹ lại la toáng lên. Ba thấy vậy, bực mình lắm. Làm gì mà con không biết bú bình, nó bú mẹ được, thì bú bình được. Để ba tập cho. Ở với ba một buổi, ba cho nhịn đói, ku cậu cũng lì, nhất định không chịu bú bình. Ba mặc kệ, nếu đói thì ba đưa bình sữa, không đút. Hai ba con thi đấu sự gan lỳ với nhau, và người thua cuộc là mẹ. Đi làm về, Mẹ hỏi con đã bú chưa, nghe tin con đang thi gan với ba, vậy là xót con, điệp khúc đút muỗng lại bắt đầu. Một muỗng, rồi một muỗng, Mẹ cứ theo chân con mỗi ngày.Lúc con chơi đồ chơi, lúc xem ti vi, lúc chơi game, Mẹ cầm ly sữa bên cạnh, lâu lâu lại lén đút vô miệng con 1 muỗng. Tuổi thơ của con và sự kiên nhẫn của Mẹ cùng nhau lớn lên bên những muỗng sữa vơi đầy.
Năm nay con 3 tuổi. Con phải ngủ sớm để đi học mầm non. Lịch ăn uống phải chạy đua với thời gian. 6h tối ăn cơm, 7h tối sữa chua ăn dặm, 8h sữa công thức. Phải xong hết lịch ăn uống trước 9h để con đi ngủ sớm. Hôm nào ăn dặm bánh kẹo, chè, thì coi như ngủ trễ. Gần đến Tết, công việc của Mẹ nhiều, vừa làm về là bay vô cho con ăn, đút sữa cho con, xong việc ít thì cũng đã 9h tối. Mẹ biết con trai mẹ tự uống sữa được, nhưng mẹ vẫn đút. Vì “Con chỉ tự uống thứ con thích, còn sữa con không thích, nên phải ép bằng muỗng”.
Tối hôm kia, hình ảnh thân quen, con ngồi chơi lego, mẹ coi tivi, thuận tay lại đút cho con 1 muỗng sữa. Có muỗng vô miệng, có muỗng ra ngoài. Tự nhiên trong ba chợt lóe lên một ý. Đợi mẹ xong công việc, ba kêu con lại, nói nhỏ.
“Con trai, con có thương mẹ không?”.
“Dạ, con thương mẹ, thương ba”. Con trai nói
“Ba thấy mẹ cực quá, mẹ cứ phải đút từng muỗng sữa cho con, mẹ không đi tắm được, mẹ mệt lắm. Hay là mai con trai tự uống sữa nha”.
“Dạ, mẹ mệt hả ba. Mai con sẽ tự uống sữa. Con uống giỏi lắm”.
Đến tối giờ sữa của con, Mẹ lại quên, định đút. Ba nói khỏi, cứ để sữa đó. Ba nhắc con về câu nói hôm qua. Vậy là thật bất ngờ, con tự cầm ly sữa làm một phát hết luôn.
“Con uống giỏi lắm ba, con uống sữa như cậu Ka vậy.”
Thì ra Con trai đã lớn. Chỉ có Mẹ và Ba chưa hiểu con thôi.